刘长卿《自鄱阳还,道中寄褚征君》原文翻译及赏析

自鄱阳还,道中寄褚征君


【原文】唐代,刘长卿
南风日夜起,万里孤帆漾。元气连洞庭,夕阳落波上。
故人烟水隔,复此遥相望。江信久寂寥,楚云独惆怅。
爱君清川口,弄月时棹唱。白首无子孙,一生自疏旷。

nán fēng rì yè qǐ ,wàn lǐ gū fān yàng 。yuán qì lián dòng tíng ,xī yáng luò bō shàng 。
南风日夜起,万里孤帆漾。元气连洞庭,夕阳落波上。
gù rén yān shuǐ gé ,fù cǐ yáo xiàng wàng 。jiāng xìn jiǔ jì liáo ,chǔ yún dú chóu chàng 。
故人烟水隔,复此遥相望。江信久寂寥,楚云独惆怅。
ài jun1 qīng chuān kǒu ,nòng yuè shí zhào chàng 。bái shǒu wú zǐ sūn ,yī shēng zì shū kuàng 。
爱君清川口,弄月时棹唱。白首无子孙,一生自疏旷。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。