高适《苦雪四首》原文翻译及赏析

苦雪四首


【原文】唐代,高适
二月犹北风,天阴雪冥冥。寥落一室中,怅然惭百龄。
苦愁正如此,门柳复青青。
惠连发清兴,袁安念高卧。余故非斯人,为性兼懒惰。
赖兹尊中酒,终日聊自过。
濛濛洒平陆,淅沥至幽居。且喜润群物,焉能悲斗储。
故交久不见,鸟雀投吾庐。
孰云久闲旷,本自保知寡。穷巷独无成,春条只盈把。
安能羡鹏举,且欲歌牛下。乃知古时人,亦有如我者。

èr yuè yóu běi fēng ,tiān yīn xuě míng míng 。liáo luò yī shì zhōng ,chàng rán cán bǎi líng 。
二月犹北风,天阴雪冥冥。寥落一室中,怅然惭百龄。
kǔ chóu zhèng rú cǐ ,mén liǔ fù qīng qīng 。
苦愁正如此,门柳复青青。
huì lián fā qīng xìng ,yuán ān niàn gāo wò 。yú gù fēi sī rén ,wéi xìng jiān lǎn duò 。
惠连发清兴,袁安念高卧。余故非斯人,为性兼懒惰。
lài zī zūn zhōng jiǔ ,zhōng rì liáo zì guò 。
赖兹尊中酒,终日聊自过。
méng méng sǎ píng lù ,xī lì zhì yōu jū 。qiě xǐ rùn qún wù ,yān néng bēi dòu chǔ 。
濛濛洒平陆,淅沥至幽居。且喜润群物,焉能悲斗储。
gù jiāo jiǔ bú jiàn ,niǎo què tóu wú lú 。
故交久不见,鸟雀投吾庐。
shú yún jiǔ xián kuàng ,běn zì bǎo zhī guǎ 。qióng xiàng dú wú chéng ,chūn tiáo zhī yíng bǎ 。
孰云久闲旷,本自保知寡。穷巷独无成,春条只盈把。
ān néng xiàn péng jǔ ,qiě yù gē niú xià 。nǎi zhī gǔ shí rén ,yì yǒu rú wǒ zhě 。
安能羡鹏举,且欲歌牛下。乃知古时人,亦有如我者。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。