杜甫《赠苏四徯》原文翻译及赏析

赠苏四徯


【原文】唐代,杜甫
异县昔同游,各云厌转蓬。别离已五年,尚在行李中。
戎马日衰息,乘舆安九重。有才何栖栖,将老委所穷。
为郎未为贱,其奈疾病攻。子何面黧黑,不得豁心胸。
巴蜀倦剽掠,下愚成土风。幽蓟已削平,荒徼尚弯弓。
斯人脱身来,岂非吾道东。乾坤虽宽大,所适装囊空。
肉食哂菜色,少壮欺老翁。况乃主客间,古来逼侧同。
君今下荆扬,独帆如飞鸿。二州豪侠场,人马皆自雄。
一请甘饥寒,再请甘养蒙。

yì xiàn xī tóng yóu ,gè yún yàn zhuǎn péng 。bié lí yǐ wǔ nián ,shàng zài háng lǐ zhōng 。
异县昔同游,各云厌转蓬。别离已五年,尚在行李中。
róng mǎ rì shuāi xī ,chéng yú ān jiǔ zhòng 。yǒu cái hé qī qī ,jiāng lǎo wěi suǒ qióng 。
戎马日衰息,乘舆安九重。有才何栖栖,将老委所穷。
wéi láng wèi wéi jiàn ,qí nài jí bìng gōng 。zǐ hé miàn lí hēi ,bú dé huō xīn xiōng 。
为郎未为贱,其奈疾病攻。子何面黧黑,不得豁心胸。
bā shǔ juàn piāo luě ,xià yú chéng tǔ fēng 。yōu jì yǐ xuē píng ,huāng jiǎo shàng wān gōng 。
巴蜀倦剽掠,下愚成土风。幽蓟已削平,荒徼尚弯弓。
sī rén tuō shēn lái ,qǐ fēi wú dào dōng 。qián kūn suī kuān dà ,suǒ shì zhuāng náng kōng 。
斯人脱身来,岂非吾道东。乾坤虽宽大,所适装囊空。
ròu shí shěn cài sè ,shǎo zhuàng qī lǎo wēng 。kuàng nǎi zhǔ kè jiān ,gǔ lái bī cè tóng 。
肉食哂菜色,少壮欺老翁。况乃主客间,古来逼侧同。
jun1 jīn xià jīng yáng ,dú fān rú fēi hóng 。èr zhōu háo xiá chǎng ,rén mǎ jiē zì xióng 。
君今下荆扬,独帆如飞鸿。二州豪侠场,人马皆自雄。
yī qǐng gān jī hán ,zài qǐng gān yǎng méng 。
一请甘饥寒,再请甘养蒙。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。