杜甫《人日两篇》原文翻译及赏析

人日两篇


【原文】唐代,杜甫
元日到人日,未有不阴时。冰雪莺难至,春寒花较迟。
云随白水落,风振紫山悲。蓬鬓稀疏久,无劳比素丝。
此日此时人共得,一谈一笑俗相看。尊前柏叶休随酒,
胜里金花巧耐寒。佩剑冲星聊暂拔,匣琴流水自须弹。
早春重引江湖兴,直道无忧行路难。

yuán rì dào rén rì ,wèi yǒu bú yīn shí 。bīng xuě yīng nán zhì ,chūn hán huā jiào chí 。
元日到人日,未有不阴时。冰雪莺难至,春寒花较迟。
yún suí bái shuǐ luò ,fēng zhèn zǐ shān bēi 。péng bìn xī shū jiǔ ,wú láo bǐ sù sī 。
云随白水落,风振紫山悲。蓬鬓稀疏久,无劳比素丝。
cǐ rì cǐ shí rén gòng dé ,yī tán yī xiào sú xiàng kàn 。zūn qián bǎi yè xiū suí jiǔ ,
此日此时人共得,一谈一笑俗相看。尊前柏叶休随酒,
shèng lǐ jīn huā qiǎo nài hán 。pèi jiàn chōng xīng liáo zàn bá ,xiá qín liú shuǐ zì xū dàn 。
胜里金花巧耐寒。佩剑冲星聊暂拔,匣琴流水自须弹。
zǎo chūn zhòng yǐn jiāng hú xìng ,zhí dào wú yōu háng lù nán 。
早春重引江湖兴,直道无忧行路难。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。