皇甫冉《寄高云》原文翻译及赏析

寄高云


【原文】唐代,皇甫冉
南徐风日好,怅望毗陵道。毗陵有故人,一见恨无因。
独恋青山久,唯令白发新。每嫌持手板,时见著头巾。
烟景临寒食,农桑接仲春。家贫仍嗜酒,生事今何有。
芳草遍江南,劳心忆携手。

nán xú fēng rì hǎo ,chàng wàng pí líng dào 。pí líng yǒu gù rén ,yī jiàn hèn wú yīn 。
南徐风日好,怅望毗陵道。毗陵有故人,一见恨无因。
dú liàn qīng shān jiǔ ,wéi lìng bái fā xīn 。měi xián chí shǒu bǎn ,shí jiàn zhe tóu jīn 。
独恋青山久,唯令白发新。每嫌持手板,时见著头巾。
yān jǐng lín hán shí ,nóng sāng jiē zhòng chūn 。jiā pín réng shì jiǔ ,shēng shì jīn hé yǒu 。
烟景临寒食,农桑接仲春。家贫仍嗜酒,生事今何有。
fāng cǎo biàn jiāng nán ,láo xīn yì xié shǒu 。
芳草遍江南,劳心忆携手。


提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。