冯延巳《采桑子·洞房深夜笙歌散》原文翻译及赏析

采桑子·洞房深夜笙歌散


【原文】唐代,冯延巳
【采桑子】

洞房深夜笙歌散,
帘幕重重。
斜月朦胧,
雨过残花落地红。

昔年无限伤心事,
依旧东风。
独倚梧桐,
闲想闲思到晓钟。

【cǎi sāng zǐ 】
【采桑子】


dòng fáng shēn yè shēng gē sàn ,
洞房深夜笙歌散,
lián mù zhòng zhòng 。
帘幕重重。
xié yuè méng lóng ,
斜月朦胧,
yǔ guò cán huā luò dì hóng 。
雨过残花落地红。


xī nián wú xiàn shāng xīn shì ,
昔年无限伤心事,
yī jiù dōng fēng 。
依旧东风。
dú yǐ wú tóng ,
独倚梧桐,
xián xiǎng xián sī dào xiǎo zhōng 。
闲想闲思到晓钟。


提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。