白居易《相和歌辞。王昭君二首》原文翻译及赏析

相和歌辞。王昭君二首


【原文】唐代,白居易
满面胡沙满鬓风,眉销残黛脸销红。
愁苦辛勤憔悴尽,如今却似画图中。
汉使却回凭寄语,黄金何日赎蛾眉。
君王若问妾颜色,莫道不如宫里时。

mǎn miàn hú shā mǎn bìn fēng ,méi xiāo cán dài liǎn xiāo hóng 。
满面胡沙满鬓风,眉销残黛脸销红。
chóu kǔ xīn qín qiáo cuì jìn ,rú jīn què sì huà tú zhōng 。
愁苦辛勤憔悴尽,如今却似画图中。
hàn shǐ què huí píng jì yǔ ,huáng jīn hé rì shú é méi 。
汉使却回凭寄语,黄金何日赎蛾眉。
jun1 wáng ruò wèn qiè yán sè ,mò dào bú rú gōng lǐ shí 。
君王若问妾颜色,莫道不如宫里时。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。