孟郊《杂曲歌辞。出门行二首》原文翻译及赏析

杂曲歌辞。出门行二首


【原文】唐代,孟郊
长河悠悠去无极,百龄同此可叹息。秋风白露沾人衣,
壮心凋落夺颜色。少年出门将诉谁,川无梁兮路无岐。
一闻陌上苦寒奏,使我伫立惊且悲。君今得意厌粱肉,
岂复念我贫贱时。
海风萧萧天雨霜,穷愁独坐夜何长。驱车旧忆太行险,
始知游子悲故乡。美人相思隔天阙,长望云端不可越。
手持琅玕欲有赠,爱而不见心断绝。南山峨峨白石烂,
碧海之波浩漫漫。参辰出没不相待,我欲横天无羽翰。

zhǎng hé yōu yōu qù wú jí ,bǎi líng tóng cǐ kě tàn xī 。qiū fēng bái lù zhān rén yī ,
长河悠悠去无极,百龄同此可叹息。秋风白露沾人衣,
zhuàng xīn diāo luò duó yán sè 。shǎo nián chū mén jiāng sù shuí ,chuān wú liáng xī lù wú qí 。
壮心凋落夺颜色。少年出门将诉谁,川无梁兮路无岐。
yī wén mò shàng kǔ hán zòu ,shǐ wǒ zhù lì jīng qiě bēi 。jun1 jīn dé yì yàn liáng ròu ,
一闻陌上苦寒奏,使我伫立惊且悲。君今得意厌粱肉,
qǐ fù niàn wǒ pín jiàn shí 。
岂复念我贫贱时。
hǎi fēng xiāo xiāo tiān yǔ shuāng ,qióng chóu dú zuò yè hé zhǎng 。qū chē jiù yì tài háng xiǎn ,
海风萧萧天雨霜,穷愁独坐夜何长。驱车旧忆太行险,
shǐ zhī yóu zǐ bēi gù xiāng 。měi rén xiàng sī gé tiān què ,zhǎng wàng yún duān bú kě yuè 。
始知游子悲故乡。美人相思隔天阙,长望云端不可越。
shǒu chí láng gān yù yǒu zèng ,ài ér bú jiàn xīn duàn jué 。nán shān é é bái shí làn ,
手持琅玕欲有赠,爱而不见心断绝。南山峨峨白石烂,
bì hǎi zhī bō hào màn màn 。cān chén chū méi bú xiàng dài ,wǒ yù héng tiān wú yǔ hàn 。
碧海之波浩漫漫。参辰出没不相待,我欲横天无羽翰。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。